Gian nhà vắng. Cây đèn đêm . Đứa con đau, mặt hồng lên theo cơn sốt . Cơn sốt lạnh lùng tăng . Ngoài trời, mưa tháng tám tuôn xối xã .
Nước mưa chảy cuồn cuộn trên sân , như cuộc đời thiếu phụ trôi vào tăm tối .
Đóng vội cánh cửa, thiếu phụ quay vào nhà . Cánh cửa đập nhẹ vào ngón tay . Không đau gì nhiều, nhưng, như ly nước tràn, thiếu phụ oà lên khóc . Một mình . trong đêm khuya , tâm hồn rạn vỡ .
Trên bàn, một bài thơ dang dỡ :
“Cha ơi, Cha dạy luân thường
“Mà Cha không dạy con đường chông gai
“Bây giờ con biết hỏi ai
“Con con còn dại, dặm dài bơ vơ …
Mới ba mươi sáu tuổi đầu, tôi bị chồng ruồng bỏ, mang áo quần đi theo vợ bé . Trên tay ba đứa con dại, tôi đi làm, một mình nuôi con .
Việt Nam, ngaỳ ấy, không ai làm thiện nguyện . Không ai đưa một bàn tay nâng đỡ kẽ khổ đau . Ỡ xã hội khắc nghiệt này, người đàn bà bị chồng bỏ mang nỗi nhục lớn . Chồng tôi làm Trung Tá . Nhà ở cạnh sỡ làm . Hằng ngày trên đường đi làm, tôi gặp những ánh mắt thương hại . Họ không dám lên tiếng nói bất cứ câu nào , vì sợ liên lụy : ở VN máu lửa, uy ông Trung Tá không phải là nhỏ !
Bà vợ ông Đại Tá Chỉ Huy Trưởng đến thăm , bày vẽ khôn dại :
“Mất một “thằng” chồng này, có trăm thằng khác .” Nhưng những tư tưỡng loại này không có mặt trong tôi .
Điều đáng nói là Thiên Chúa rất gần gũi người khổ đau .Tôi gặp Ngài qua đau thương , và Rữa Tội . Như một người con gái đi lấy chồng xa , gặp cảnh phụ bạc , về khóc với Bố mình , tôi được Tình Yêu Thiên Chúa từ nhân an ủi . Dần dần, với Ơn Chúa , tôi hiểu Ngài hơn . Ngày ngày tôi cám ơn Ngài về những đau khổ dài dặc của đời mình . Vì chính những đau khổ này , với Tình Thương Phụ Tữ bao la, và biệt tài đổi Nguy thành An của Ngài, đã mở ra cho tôi một chân trời mới . Tình Yêu Thiên Chúa đã biến đổi tâm hồn tôi, đời sống tôi toàn diện . Đến gần Ngài, tôi học được hai điều :
1- “Đức Tin là một toà nhà
chỉ kiên cố trên nền Khiêm Hạ …
2- Tôi có thói quen nhắm mắt khi cầu nguyện . Trong trí tôi, hiện ra một cánh cửa sổ có màn che . Chiếc màn này tự đông vén ra , vén đến đâu , ánh sáng lùa vào đến đấy . Chúa muốn tôi tập từ bỏ : tôi càng từ bỏ nhiều (ý riêng, tinh thần dính bén thế gian ) thì tôi càng nhận được Ân Sủng nhiều , từ bỏ ít thì nhận được ít . Không phải Chúa hà tiện, nhưng Ngài , vì lòng thương con cái , chỉ cho tôi những gì tôi dung nạp nỗi .
Con ân cần cảm tạ Thiên Chúa quý yêu .
Đông Khê